Đã bao lâu rồi chúng mình không được ngồi với nhau để cùng ăn một bữa cơm gia đình đúng nghĩa? Em bận sáng, anh bận tối; em đi sớm, anh lại về muộn; chúng mình cứ thế, sống chung một nhà nhưng ở hai thế giới. Đã bao lâu rồi chúng mình không cùng nhau ngồi xem một bộ phim, nhâm nhi vài ba miếng bỏng ngô thêm chút rượu vang nồng nàn? Những thứ đó vẫn luôn có trong nhà chỉ là không có đủ cả hai chúng mình, thành ra mọi thứ nhạt nhẽo. Đã bao lâu rồi chúng mình không cùng ôm bé con ngủ một giấc thật ngon từ khuya tới sáng? Bộn bề công việc, dự án ngược xuôi, thời gian dành cho con chúng mình hình như cũng lãng quên, nhìn lại bỗng nhận ra, bé con đã lớn quá rồi!
Một bữa cơm gia đình sum vầy ấm áp, một buổi tối nhẹ nhàng thảnh thơi cùng những bộ phim lãng mạn, một cuối tuần đủng đỉnh tận hưởng nụ cười thơ ngây của con… Chẳng bon chen cũng chẳng cần vội vã, chúng mình ngồi lại kể cho nhau nghe những câu chuyện dung dị không đầu không cuối. Thế thôi cũng đủ để thấy đời thật bình yên! Đừng vì đi xa mà quên mất hạnh phúc gần ngay, đừng vì vội vã mà bỏ qua chân thành luôn đợi sẵn. Dành cho gia đình một góc trong tim và một phần thời gian, chúng mình sẽ thấy mái ấm thân thương luôn là điều tuyệt vời nhất.